Friday, June 26, 2009

Côn Đảo - Một lần và mãi mãi

Thế là tạm biệt Sài Gòn, tạm biệt em yêu và Bo trong 3 ngày để đến Côn Sơn - hòn ngọc Viễn Đông, đến với một vùng một thời với nhiều đau thương, đến để ngắm để nghe và để cảm nhận những giá trị đích thực của vùng thiên nhiên còn tươi nguyên nét hoang dã mà hiếm khi nào có được khi con người đã khai phá thiên nhiên... và đến để biết nguồn gốc của bài thơ về loài ốc đặc trưng nơi đây - "Ốc vú nàng".
Ai đi đến Côn Đảo thường có những cảm nhận khác nhau nhưng có lẽ cho dù chỉ đến một lần nhưng sẽ mãi mãi không bao giờ quên.

Lại là ATR-72
Mình đã đi ATR-72 đến Phú Quốc nên cũng không lạ lẫm gì với anh chàng này. Chỉ tội mấy em bé khi máy bay rú lên, xoải cánh trên đường băng vụt lên thì tự nhiên khóc ré lên làm bà con trong chuyến bay một thoáng giật mình.
Chiếc máy bay của dịch vụ bay Việt Nam chỉ mất 45 phút từ thành phố Bác đến với Côn Đảo,từ xa xa những đốm mây trắng bồng bềnh, trắng xóa nhưng cũng không đủ để lấp đầy tầm nhìn của du khách từ trên không. Chao một vòng, chiếc máy bay lượn thật thấp trên mặt biển bao la để nhìn thấy cảnh hòn đảo tuyệt đẹp, để rồi đến với sân bay Cỏ Ống (sân bay dã chiến từ thời Mỹ ngụy).
Một ngày, có đến 2 lượt máy bay ra vào như thế.
Thời tiết khá nóng và hướng dẫn viên khách sạn lịch sự đón tại ngay phi trường.
Thế là đến Côn Đảo rồi nhé!!! Nào lên xe!!!

Xe vận chuyển
Có lẽ việc đem nhưng chiếc xe du lịch ra đây phải là một kỳ công. Trừ những xe công vụ của chính quyền thì về du lịch chắc có khoảng được 1 chiếc 30 chỗ, 4 hay 5 chiếc 15 chỗ là hết.
Không taxi.
Không bus.
Không thấy xe tải (cái đó là tui nói à!!!)
Có lẽ thế nên không khí ở đây trong lành (cả thở ra hít vào và tiếng ồn).
Ở đảo lực lượng xe ôm tuy không nhiều (khoảng 5-10 xe) nhưng cũng đủ để giúp ta đi dạo một vòng đảo. Nói một vòng cho vui chứ đó là 1 con đường từ sân bay đi qua thị trấn rồi xuống Hòn Bà nữa là hết (Đi xe máy chỉ có 30 phút là hết đảo. Game over).
À nữa! Ai muốn mướn xe thì vô tư, giá cả cũng mềm mại.
"Xe điện!!!" - Tôi bật reo lên cứ như thấy vàng.
Mình bờm quá. Xe 30 chỗ còn đem ra được thì ba cái đồ quỷ này là gì!
Khách sạn cho thuê chạy lòng vòng ban đêm xem chừng rất lãng mạng với những cặp tình nhân. Chỉ tiếc là chưa có xe đạp đôi. Biết đâu lần sau có ra thì cũng có!!!
Có một điều rất lạ và đặc biệt là trên đảo không bao giờ bị mất xe, bạn cứ để xe máy ngoài đường không cần khóa nhưng cũng không mất Nếu không thấy thì nó cũng loanh quanh trong thị trấn mà thôi. Muốn biết cụ thể cứ ra mà tìm hiểu nhé!!!

Khách sạn
Có thể nói ngoại trừ nhà nghỉ ra thì số khách sạn, resort đúng nghĩa chỉ là... 3 cái.
Mình được nghị tại khách sạn Sài Gòn Côn Đảo (thế mà đọc bằng tiếng Anh "SAI GON CON DAO ghi trong cái khăn lót bàn cứ tưởng "Sài Gòn còn dao" mới ghê.
Khách sạn được công nhận 3*** nằm tọa lạc trước trại Phú Hải đã nổi rêu mốc trên những tường gạch cũ sì. Phía trước tầm nhìn phóng thẳng ra biển, con đường chính của đảo phóng ngang trước mặt dẫn mắt ta đến Cầu tàu 914 - nơi mà đã có chừng ấy con người cả dân, cả chiến sĩ cách mạng đã bỏ mình khi phải khuân đá từ Núi Chúa đến đây.
Ngoài dãy phòng chính 4 tầng, dãy resort 2 tầng thì nếu ai muốn ở trong những villa nhỏ theo kiểu gia đình thì khách sạn cũng phục vụ với giá phải chăng.

Nhà tù và chuồng cọp
Đến Côn Đảo mà không đến nhìn tận mắt hệ thống nhà tù ghê rợn của thực dân Pháp và Mỹ ngụy thì coi như là chưa biết nơi đây.
Em gái hướng dẫn viên khá xinh xắn của bảo tàng Côn Đảo sau khi thuyết minh xong lịch sử Côn Đảo thì dẫn cả đoàn vào những di tích nhà tù như trại Phú Hải, trại Phú Tường... Nào là chuồng cọp kiểu Pháp với những trận mưa vôi bột lên đầu tù nhân rồi xối nước, nào là chuồng cọp Mỹ với cái nóng ngột ngạt khiến người ta không thể thở và phải nằm sống chung với chất thải của mình ròng rã trong cả tháng trời... Thật khó tả cảm nhận của mình và cả đoàn lúc đó, chỉ có thể nói rằng "Không thể tưởng tượng".
Không thể tưởng tượng là kẻ thù lại có những thủ đoạn dã man để đối xử với con người như thế.
Không thể tưởng tượng được rằng cho dù khủng khiếp đến thế mà tinh thần của người chiến sĩ cách mạng lại cao và bất khuất đến vậy.
Thế mới biết "Nhà tù chính là trường học cách mạng" là thế!!!

Nghĩa trang Hàng Dương
Xế chiều đoàn vào nghĩa trang Hàng Dương thắp hương tưởng niệm hơn 20 ngàn đồng bào chiến sĩ đã hy sinh tại Côn Đảo dưới sự đày đọa của nhà tù địch. Những nấm mồ rải rác, không theo thứ tự, từng lớp từng lớp, có những mộ không tên, những mộ tập thể chồng lấp lên nhau... tạo cảm giác lành lạnh trong buổi chiều mà ánh nắng như xé thẳng vào lòng người đến đây.
Tiêu biểu trong hàng vạn ngôi mộ tại đây là mộ của đồng chí Lê Hồng Phong, mộ của chí sĩ Nguyễn An Ninh và mộ của chị Võ Thị Sáu mà ta thường gọi (ở đây người dân thường gọi là Cô Sáu).
Đứng xa xa là một tượng đài chọc thẳng lên trời cao với những phù điêu miêu tả cảnh tù đày. Một góc nghĩa trang xa xa, trong thấp thoáng những hàng phượng vĩ sắc thắm đỏ tháng 6, hình ảnh 3 nén hương nổi rõ trên nền trời như muốn tri ân với những người đã khuất.

Ốc vú nàng
Có thể tên ốc một số địa phương khác cũng có nhưng đã đến Côn Đảo 10 người thì hết 9 hỏi ăn ốc vú nàng ở đâu. Bạn có thể đến quán Tri Kỷ (nho nhỏ thôi) cũng có thể thưởng thức được vị là lạ của ốc. Đâu đó trong dân gian có nhưng câu thơ của những bạn tù truyền nhau về con ốc này.
"Ai qua đất thắm Bãi Bàng
Hỏi thăm Ông Đụng vú nàng ở đâu
Vú nàng ở tận Ông Câu
Tù ăn đỡ đói thù cao ngất trời"

Nhưng đâu đó khi chiến tranh qua đi, lại có truyền khẩu thêm 4 câu nữa (nếu có sai hay còn nữa thì ai đó chỉ hộ)

"Ai qua đất thắm Bãi Bàng
Hỏi thăm Ông Đụng vú nàng lớn chưa
Chàng hỏi thì thiếp xin thưa
Vú nàng đã lớn nhưng chưa ai... (3 chấm thông thái, tự điền từ thích hợp)

Hòn Bảy cạnh và Vích
Đến Côn Đảo, bằng mọi giá bạn phải lên tàu đáy kính (như Nha Trang ấy) ra Hòn Bảy cạnh. Con tàu lướt từng đợt sóng đưa bạn qua dãy bảo tồn san hô đến với bãi tắm tiên (vì không có chỗ thay đồ đâu đó nha).
Bạn có thể thấy thiên nhiên khá hoang sơ với những vệt dài trên cát chính là vết chân vích (rùa biển) lên bờ đẻ trứng. Trứng vích màu trắng như trái bóng bàn và được bảo quản khá nghiêm ngặt, ai mà ăn thì sẽ bị phạt 2 triệu đồng (cẩn thận nhé bà con).

Chia tay và hẹn gặp lại
3 ngày trên hòn đảo ngọc thật thú vị và đầy ý nghĩa. Ở đâu đó trong tâm thức của mỗi người Việt Nam chúng ta khi đến đây cũng đọng lại nhiều điều suy nghĩ cho bản thân trong cuộc sống hiện tại.

Đến với Côn Đảo - một lần để thương.
Đến với Côn Đảo - một lần để nhớ.
Đến với Côn Đảo - một lần để suy gẫm.
Đến với Côn Đảo - để mãi mãi không bao giờ quên.

AQ2
(Kỷ niệm chuyến Côn Đảo 17 - 19/6/2009)

Xem đầy đủ bài viết tại http://hoilhtnq2dukhao.blogspot.com/2009/06/con-ao-mot-lan-va-mai-mai.html

No comments:

Post a Comment